Vradio số 11: Hoa Thủy Tinh

Vradio số 11: Hoa Thủy Tinh

141 Lượt nghe

Nếu được hỏi cuộc đời thứ gì bao dung nhất, không ngại ngần cô đáp: đó là mưa! Mưa, hay chính là giọt nước mắt của trời. Giữa đời chộn rộn, vạn vật tự thấy mình bị rút dần sức sống, trở nên khô queo và bức bối dưới cái nắng oi nồng, bầu không trở nên cũ kĩ, nhìn ra nét nhăn nhó trên những khuôn mặt người chen nhau nơi ngã ba ngã tư hầm hập bụi. Người ta dễ có khả năng nối cáu với chính mình. Và rồi bầu trời đột ngột gom đến những tảng mây đen, gió lùa mát rượi, nghe lòng tươi mới. Mưa! Kẻ sang người hèn không buồn trốn chạy, cứ thế để mặc màn nước gột rửa những nhọc nhằn, ai nấy trở nên đồng dạng- những bộ cánh mới, cánh cũ lướt thướt như nhau, chẳng rõ hình hài. Trong mưa ta thấy lòng chùng lại, nhịp sống hối hả tạm ngưng, người người trông sang nhau bằng thứ ánh nhìn dễ mến…

Xem thêm

Bạn cần cài đặt Adobe Flash Player để nghe bài hát này

Get Adobe Flash player